Khi Em Mỉm Cười

Khi Em Mỉm Cười - Chương 45



Edit + Beta: Tiểu Vũ

“Tôi không phải… Tôi không có… Anh ấy không phải—— aaaaaaaaa!” Đồng Dao vỗ bàn “Ba ba”, “Lại đánh dấu hỏi tôi đóng trực tiếp đấy! Tôi và Lục Tư Thành không có gì cả—–đúng đúng đúng, ID “Tiểu tức phụ của Lục Tư Thành”, tôi đảm bảo anh ấy vẫn là là tướng công của bạn, tôi không có làm bẩn anh ấy, thế nhưng anh ấy có thuần khiết hay không thì tôi cũng không biết, có dũng khí thì cấc bạn tự mình làm bẩn anh ấy đi, tóm lại là tôi không có làm bẩn anh ấy… Làm bẩn thế nào? Chân tôi còn không dài bằng tay anh ấy, bá vương ngạnh thượng cung kiểu gì?… Cưỡi lên anh ấy? Tôi fuck nhé! Tôi muốn đưa cho mọi người một tấn phân luôn rồi đấy! Cho các người một vạn năm cũng không thể nói tiếng người!”

Đồng Dao trực tiếp cùng hàng rào bình luận thảo luận về khả năng cô có thể bá vương ngạnh thượng cung Lục Tư Thành——

Lục Tư Thành nghe một hồi rồi nói “Anh phát trực tiếp”, mở phần mềm phát trực tiếp ra.

Sau đó số người đang xem Đồng Dao trực tiếp có thể lấy tốc độ sét đánh giảm hắn một nửa, cô thở phào một hơi, ở dười gầm bàn hung hăng đá Lục Tư Thanhg một cước… Người đàn ông một tay chống cằm quay đầu lười biếng nhìn cô, sau đó quay đầu nhìn mản hình máy tính của mình, màn hình hiện lên đấy dấu hỏi của các fan phu nhân tê tâm liệt phế chất vấn, người đàn ông dừng lại nói—-

“Hôm qua tôi bị cảm, cô ấy đến kỳ kinh nguyệt, thi đấu xong không tham gia hoạt động mà trở về căn cứ. Trong lúc cô ấy nửa sống nửa chết ở trên giường thì chẳng lẽ tôi không thể quan tâm à, chủ nhật còn có trận đấu nữa, không thể thiếu đưỡng giữa được, hơn nữa Lục Nhạc cũng không chơi tốt.”

Lục Nhạc: “Này?”

Lục Tư Thành: “Tôi nói cô ấy ở trên giường tôi lạnh run rẩy?”

Sau đó.

Thế giới an tĩnh.



[Thành ca anh cuối cùng cũng có tin tức lớn.]

[Thành ca thật dịu dàng, người ta bụng cũng rất đau, muốn được Thành ca ôm đứng lên.]

[Thiếu chút nữa tôi đã cho là vợ tôi ngủ với chồng tôi rồi, cái nón xanh này cao đến mức có thể lên đến trời luôn đó.]

[QAQ thiếu chút nữa đem cơm trưa đổ đi rồi, hiện tại cảm thấy mình có thể ăn hai phần luôn.]

...

[Tiểu bánh chưng mao: Thế nên Thành ca à, anh rốt cuộc có bạn gái hay không, tuổi đã lớn như thế rồi mà chỉ biết trưng mặt lạnh chơi game, cả người toát ra vẻ không thích loài người. Người thân trong nhà anh không lo lắng sao?

Lục Tư Thành nhìn thoáng qua: “Cái ID Tiểu bánh chưng mao này là bạn em à?”

Đồng Dao nhìn trực tiếp của anh một chút: “Làm sao anh biết?”

Lục Tư Thành: “Khắp thiên hạ này không phải chỉ có mỗi em nói anh không thích loài người à? Lời kịch quá quen tai.”

Đồng Dao: “…”

Lục Tư Thành: “Chú lùn này, em ít bịa đặt thôi, nếu về sau anh không tìm được vợ thì ai chịu trách nhiệm?”

Hàng rào bình luận điên cuồng hiện ra “Em phụ trách” “Nhảy dựng lên giơ tay cầu phụ trách” “Em em em em em em em em”, Đồng Dao bên này tự mình chơi một trận mới, đang mua trang bị và bình máu ở đầu trận, cô nhìn màn hình không chớp mắt nói: “Đừng quấy rầy em.”

Nghiễm nhiên trở thành bộ dạng một thiếu nữ nghiện mạng.



Tại căn cứ của CK, Giản Dương ôm đùi ngồi trên ghế, tay cầm chuột không chơi game, chỉ yên lặng ngồi đó nhìn màn hình, từ máy tính truyền ra một giọng nữ nói linh tinh gì mà “Bá vương ngạnh thượng cung”, hắn nghe một lúc, có chút phiền não, nhăn mày nhíu mi đưa chuột ấn vào dấu “x” góc trên bên phải màn hình, trực tiếp bị tắt.

Căn cứ yên tĩnh lại.

Vận may đến liếc mắt nhìn hắn, lấy tay chọc chọc lão Vương: “Cái con người kia lại sao thế?”

Lão Vương: “Xem bạn gãi cũ trực tiếp.”

Vận may đến: “Ồ ồ!”

Lão Vương chậc chậc lắc đầu: “Đi rừng đội chúng ta đã trầm mê đường giữa đối thủ không cách nào thoát khỏi rồi, thích như vậy thì sao trước kia lại chia tay cơ chứ… Thật không hiểu được mà. Bây giờ người ta vào chiến đội ZGDX, ngày ngày ngồi bên cạnh Lục Tư Thành, dê chắc chắn sẽ vào miệng cọp thôi, nếu như tôi mà là nữ tôi cũng thích Lục Tư Thành!”

Hồ Điệp quay đầu quét mắt nhìn hỗ trợ nhà mình: “Ông nếu mà là nữ thì có ai ông không thích?”

Lão Vương: “Ông đó. Tôi ghét bỏ ông đó.”

Hồ Điệp cười nhạt một tiếng.

Vận may đến: “Hai người đường dưới không hợp nhau, đi rừng trầm mê đường giữa của đội khác, đội chúng xong rồi!”

Lão Vương: “Ông không thể nói như vậy được, người bị đánh tơi bời trong trận vừa rồi cũng không phải Dương thần mà, hôm đấy hắn phát huy không tệ lắm, chí ít thì tôi cảm thấy cậu ta với đi rừng ZGDX 50:50…”

Vài người trò chuyện sôi nổi, trong lúc đó, Giản DƯơng tắt máy tính đứng lên ném ra một câu “Đi ra ngoài hút thuốc”, xoay người đi ra khỏi căn cứ, để lại các thành viên còn lại trầm mặc ngơ ngác nhìn nhau.

Bọn họ không biết thật ra Giản Dương đi ra ngoài không phải để hút thuốc, hắn đi ra ngoài rồi khó chịu mà vất thẳng hộp thuốc vào trong thùng rác, nhảy lên xe taxi, trực tiếp đi tới chiến đội điện tín Trung Quốc ZGDX.



Chỉ là khi đến nơi rồi hắn lại không dám trực tiếp đi vào gõ cửa mà đứng ngơ ngẩn ở quán bar gần đó một lúc. Mãi cho đến khi màn đêm buống xuống, hắn mới từ quán bar đứng dậy đi vào trong tiểu khu thế nhưng lại bị bảo vệ tiểu khu ngăn cản không cho vào, hắn liền nói hắn đến tìm người.

Bảo vệ thấy tuổi hắn không lớn lắm, lại có vẻ như say rượu, rất sợ hắn đến không có việc tốt, liền hỏi hắn tìm ai, bảo hắn gọi điện thoại cho người đó trước—– Giản Dương sờ sờ túi lấy điện thoại thì đột nhiên nhớ mình đã bị cô cho vào danh sách đen rồi. Nở nụ cười với bảo vệ nói mình không mang điện thoại, mượn điện thoại của bảo vệ gọi nhờ, điện thoại vang lên hai tiếng thì có người nhận, vang lên một âm thanh quen thuộc—–

“Alo, xin chào, ai đấy ạ?”

Lễ phép hỏi người lạ gọi đến, giọng nói cũng rất dịu dàng.

Giản Dương cầm điện thoại trầm mặc một lúc, đối phương “Alo” hai tiếng sau đó lẩm bẩm “Kỳ quái, không nói tiếng nào hết”, lúc này có một giọng nam lãnh đạm truyền đến “Không nói tiếng nào thì tắt máy đi, lính đối phương đang bắn trụ kìa”, Đồng Dao kêu thảm một tiếng.

Giản Dương cười cười: “Dao Dao, là tớ, tớ ở bên ngoài tiểu khu của cậu, cậu có thể ra không?”

Bên kia thoáng trầm mặc, một lúc lâu sau, Đồng Dao thay đổi giọng nói: “Cậu uống rượu? Cậu ở đâu? Ở cửa tiểu khu căn cứ của tớ?”

“Ừ, ” Giản Dương dùng giọng mũi đáng thương như một con chó nhỏ lầm bầm, “Bảo vệ không cho tớ vào, tớ đang ở cửa tiểu khu.”

Một lát sau, Giản Dương cảm giác mình bị từ chối thì hắn nghe thấy Đông Dao bên kia lẩm bẩm “Người bây giờ ai cũng đều có chút tật xấu”, cô chắc là đang đứng lên vì có tiếng bánh xe ghế xoay bị đẩy ra, một lát sau cô lại hướng một phía khác gọi: “Lục Nhạc, cậu qua đây giúp tôi đánh nốt với, tôi đột nhiên có chút việc phải ra ngoài một lúc.”

Giản Dương hai mắt sáng lên, tim đập rộn ràng.

Hắn cúp điện thoại, đưa trả cho bảo vệ rồi ngoan ngoãn nói tiếng “Cảm ơn”, sau đó còn đưa cho bảo vệ 20 đồng tiền điện thoại. Nhân viên an ninh cũng thật là vui vẻ: “Bạn gái cậu ra đón à? Vậy cậu vào đi, trới tối rồi, đừng làm cô ấy phải đi xa.”



Mà lúc này bên trong căn cứ chiến đội điện tin Trung Quốc ZGDX.

“Ai uống rượu rồi chạy qua căn cứ của chúng ta?” Lục Tư Thành hỏi.

Đồng Dao mặc áo khoác: “Giản Dương.”

Lúc này Đồng Dao còn đang phát trực tiếp, Lục Tư Thành cũng đang phát, hàng rào bình luận lập tức ra một tràng “666666666” “Tôi còn đang thắc mắc vì sao Dương thần xem trực tiếp” “Thành ca à, không chừng là bởi vì một câu trên giường lạnh run của anh đấy”—–

[Tiểu bánh chưng mao: Xin lỗi tôi nói thẳng, các vị đang xem trực tiếp à, trọng điểm ở đây rõ ràng là: Truyền thuyết Bạch Xà của giới thể thao điện tử ra thêm tập.]

Nói xong, “Tiểu bánh chưng mao” lập tức thoát ra không xem trực tiếp nữa.

Lục Tư Thành liếc mắt nhìn bình luận, bảo anh đi ra ngoài xem bát quái có, bảo anh đi ra ngoài phá cũng có, độc ác nhất là có người bảo Lục Tư Thành đợi bọn họ nói chuyện đến lúc tình cảm thắm thiết thì mượn cớ mua thuốc mạnh mẽ xuất hiện quấy rối, chính là nói anh không mang theo tiền rồi mượn Đồng Dao, để cho cô tỉnh táo lại nếu không thì sẽ bị đi rừng CK bắt cóc đi mất.

Lục Nhạc: “…’Nếu cứ để thế thì sau đó đi rừng CK với đường giữa ZGDX khi thi đấu sẽ biểu diễn màn rừng giữa liên động thì quá thảm luôn”, oa, bình luận này rất vl nhé!”

Lục Tư Thành: “Câm miệng.”

Lúc này ở cửa truyền đến âm thanh đóng cửa, Lục Tư Thành ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lập tức thu hồi ánh mắt, sắc mặt bình tĩnh như là vừa rồi chả có chuyện gì xảy ra cả, chả có gì liên quan đến anh hết.

Đồng Dao đi ra phát hiện trên lan can căn cứ của chiến đội sát vách có một quần chúng đang dựa người vào định xem bát quái, Kim Dương mặc một chiếc váy dài màu đen, tóc dài bay bay, từ xa nhìn lại thì nửa người dưới hoàn toàn dung nhập làm một với bóng đêm, giống như là chỉ còn lại mỗi một cái đầu treo trên lan can, Đồng Dao nghiêng đầu nhìn thấy suýt chút nữa sợ đến mức ngã lăn ra đất—–

Đồng Dao: “Ôi trời ơi! Cậu làm cái gì thế!”

Kim Dương cười hì hì: “Để nhắc nhở cậu một chút, cậu đã nói rồi, ngựa tốt không ăn lại cỏ cũ, tuyệt đối không cùng tuyển thủ thể thao điện tử yêu đương.”

Đồng Dao: “… Cậu còn nói sẽ không hòa hảo với Ngải Giai nhé! Bây giờ thì sao? Ăn mấy tấn cỏ cũ rồi?”

Kim Dương: “…”

Đồng Dao: “Được rồi được rồi, biết rồi, haizz, không hợp lại với hắn. Tớ không có gì với anh ta cả! Hắn uống say chạy tới, tớ phải đưa hắn trở về… Nếu không có tin đi rừng CK chết ở căn cứ ZGDX truyền ra thì biết làm thế nào???”

Đồng Dao vừa dứt lời, Kim Dương liền lộ ra biểu tình hài lòng, chút không đứng đắn trên mặt hơi thu lại, cô ấy dừng lại: “Có muốn tớ đi cùng cậu không?”

Đồng Dao: “… Cậu cho là tớ đi đánh nhau à? Nhiều người hơn là có thể thắng?”

Kim Dương: “Phải đánh nhau thì tớ đề nghị cậu cứ nhắm chân giữa mà đá, các tiểu ca ca lúc đánh nhau không thể khép hai chân lại đâu.”

Đồng Dao tiến lên nhón chân vỗ vỗ cái đầu treo ở lan can: “Cút.”

Kim Dương “Ai nha” một tiếng lui về sau, lúc này Đồng Dao nghe thấy phía xa xa có người kêu một tiếng “Dao Dao”, cô dừng lại quay đầu nhìn, phát hiện dưới ánh đèn, có người đang mặc đồng phục thi đấu mùa hè của CK, tùy tiện khoác thêm một cái áo ngoài. Co do dự một chút, quay đầu lại, phát hiện ra người vừa rồi còn dựa vào lan can luôn mồm nói có muốn cô ấy đi cùng không đã biến mất đến cái bóng còn chẳng thấy.

Điện thoại di động trong túi rung lên.

[Mẹ A Mao: Nói rồi đấy, ngựa khôn không ăn cỏ cũ, cậu nếu như làm xằng làm bậy tớ sẽ đi tô cáo với đội trưởng của cậu là cậu yêu sớm! I’m monit you!]

I’m monit you là: tôi đang nhìn bạn đấy. Nhìn là kiểu theo dõi ý.

Đọc đầy đủ truyện chữ Khi Em Mỉm Cười, truyện full Khi Em Mỉm Cười thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Khi Em Mỉm Cười


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.