Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

Chương 31



* suỵt * … * suỵt *…

Cả 2 thằng đều đưa tay lên miệng để bảo Abbu nói khẽ tiếng. Abbu nhìn vào phòng trong và thấy 2 con nhỏ đang nằm cạnh nhau ngủ như chưa từng biết gì trên đời này. Cười khẽ, Abbu như hiểu chuyện gì xảy ra với 4 đứa này, nụ cười ấy cũng không ẩn ý nhiều lắm cơ mà cũng làm 2 thằng kia ngại đỏ cả tai.

Buổi cơm tối ăn trong im lặng. Cả 3 thằng đã lâu không cùng tâm sự vói nhau …

-Zu đâu sao không thấy đến đây ?

-Mày có thật sự cần sự hiện diện của nó không hay chỉ là phép lịch sự thôi đấy.

-Này, chưa gì muốn đánh nhau rồi sao thằng này. Chỉ là lâu rồi không gặp, nên mới hỏi thôi.

-Nó bận vùi đầu vào mớ truyện, tao cũng không biết chừng nào nó chịu kết thúc nữa.

Cả 3 đã kể chuyện cho nhau nghe rất nhiều. Về Zu, về gia đình, về chuyện xảy ra ở trường lớp. Rồi cho đến khi chẳng con gì nói ngoài chuyện tình cảm. Abbu lấy vài chai bia để kéo dài cuộc nói chuyện này ra.

-Abbu, có phải là Kenty với nhỏ Mèo ấy đã có gì rồi không ?

Kenty chen ngang bằng cách đưa ly bia vào miệng Zun ngay lập tức không cho Zun đường nào chối từ.

-Haha, cũng không biết nữa. Cơ mà Kenty, sao lại còng lưng trả nợ cho cha vợ thế.

-Tụi mày thôi đi, còn sự lựa chọn lúc ấy sao. Nếu là tụi bây, cũng sẽ vậy thôi.

-Tụi mày thôi đi, còn sự lựa chọn lúc ấy sao. Nếu là tụi bây, cũng sẽ vậy thôi.

Abbu cười lắc đầu…

-Nếu lúc cha Quậy vẫn còn khả năng cứu, thì ắt hẳn tao sẽ làm điều đó giống mày. Nhưng tiếc là …

Có nét buồn trên gương mặt cậu ấy. Đã nhiều lần khi chỉ có 2 đứa ngồi cạnh nhau, Quậy luôn kể về những gì cha nó đã làm khi còn sống. Đó không phải là những kí ức buồn, vì trong mắt nó khi còn nhỏ, cha nó là 1 thần tượng lớn. Nhưng, thời gian làm cái hình tượng ấy bị phai mờ dần, cho đến cái ngày mẹ nó bỏ đi và cha nó thì tìm được người mới. Abbu kể lại mọi chuyện và trong ánh mắt của cậu ấy hiện lên thứ gì đó đủ khiến người ở đó biết cậu ấy rất quan tâm và hiểu Quậy đến mức nào.

-Mày hiểu con nhỏ đó quá nhỉ. Một năm dài, ắt hẳn đã có 1 chút tình cảm nào đó … chứ ?

Zun hỏi trong sự ngập ngừng. Trước đó cũng chỉ vì chuyện tình cảm này mà cả 2 thằng đã khó có thể nói chuyện với nhau. Abbu không oán trách sự xen ngang của Zun, nhưng chính Zun, hắn cảm thấy có lỗi trong chuyện này rất nhiều. Bạn thân thì sẽ không bao giờ tranh nhau trong chuyện tình cảm mà.

-Không như mày nghĩ đâu. Trước đó vẫn thế sau này vẫn vậy, Quậy không hề thích tao theo phương diện tình cảm. Trước đó thì hình như … con bé có thích … “ai đó” nhưng cho đến bây giờ thì sạch sẽ rồi. Nhưng tao nghĩ, ngoài người đó ra chẳng ai đánh thức cái cảm giác đó cho con bé lần nữa…

Cả 3 thằng im lặng, im lặng theo suy nghĩ riêng của từng người, nhưng với Zun đấy là sự im lặng để nghĩ về câu nói của Abbu. “Ai đó”, ai đó là ai và có phải là hắn không ?

Abbu tuy không phải là người hay để ý đến chuyện người khác hay nói khác đi là quan tâm đến suy nghĩ của mọi người xung quanh. Nhưng cuối cùng thì cậu ấy cũng lý giải được mớ hỗn độn giữa tụi nó và để nói người nào biết rõ nhất mọi chuyện diễn ra lúc này, chỉ có thể là Abbu mà thôi.

-Tối rồi, đưa 2 con nhỏ đó về thôi, hôm trước cứ 1 nước đòi về 1 mình. Xong thì cũng tìm đúng đường toàn là quỹ dữ, tao mà không theo sau thì chẳng biết đường nào mà cả 2 về đến nhà. Kenty đưa Mèo về nhé, chẳng mấy khi mày đến đây chơi, giúp tao. Nay tao mệt mỏi cả ngày ở quán rồi, tụi bây chẳng cực bao nhiêu, Zun đưa Quậy về nhé, lâu không gặp kiếm chuyện mà cãi nhau đỡ buồn đi, tao dọn dẹp chỗ này cho.

Không đợi 2 thằng kia từ chối, Abbu nhanh chóng đem mớ chén dĩa xuống bếp để khỏi phải cản chân, cả 2 lại ngại mặt không muốn đưa 2 nàng kia về. Cũng đã lâu không ngồi cùng xe, sẽ “vui” thôi mà …

Mèo tĩnh dậy sao khi Kenty chỉ cần lay nhẹ thôi, mặt con nhỏ khờ ra đấy nhìn xung quanh xem chuyện gì xảy ra, mắt thì vẫn con nhắm con mở. Cho đến khi Kenty kéo tay đứng dậy, lúc ấy thì Mèo mới biết đây là đâu và ai đang gọi mình dậy.

-Có gì không dạ ? _ Mèo dụi mắt và che miệng ngáp dài.

-Có gì không dạ ? _ Mèo dụi mắt và che miệng ngáp dài.

-Về thôi.

-… đưa mình về hả ?

-Nhanh đi.

Nhớ cái ngày hôm ấy, cả hai gọi nhau theo đúng nghĩa tuổi tác rằng là phải anh em, nhưng rồi chẳng hiểu vì sao thời gian về sau thì là cậu và tớ, Mèo chỉ quen miệng gọi Abbu là anh thôi, còn với Kenty, đã quen là bạn cùng lớp và chưa từng nghĩ cậu ta lớn tuổi hơn mình. Dù giờ biết cả rồi nhưng thôi miệng kêu sao thì tai thằng kia nghe vậy thôi.

Cuối cùng thì cũng 1 cặp về nhà thành công. Abbu chỉ còn chờ đợi nó và Zun về nữa thôi, có lẽ là sự gán ghép này không mấy hoành tráng, nhưng cũng đủ cho tụi nó có thời gian bên cạnh và quan tâm nhau hơn. Abbu cũng chẳng hiểu vì sao càng ngày cậu ấy lại càng muốn trở thành ông mai bà mối cho cái bọn này. Một phần Abbu hiểu Quậy và Mèo cần ai, 1 phần là do cậu ắt hiểu 2 thằng bạn mình quá ngây thơ để cho đến 19 tuổi rồi vẫn chưa có được 1 mảnh tình làm tin. Nói thì mới suy nghĩ lại, cả 3 thằng không những bề ngoài không cần chấm điểm mà cả tài năng cũng không cần thi như thế lại chẳng cưa được cô nào, chuyện tình cảm thật khó lí giải thật.

Abbu mãi suy nghĩ gì đó cho đến khi thấy Zun bế nó ra xe. Zun nhìn Abbu trong vẻ mệt mỏi và chán nản khi luôn gặp phiền toái với con nhỏ này, dù là 1 năm trước hay là bây giờ.

-Trời có sập thì con nhỏ này cũng không chịu tĩnh.

Hắn nói ngắn gọn đủ cho Abbu hiểu chuyện gì rồi, che miệng cười khoái chí như trêu Zun, cho đến khi Zun đặt nó vào ghế trước xe của hắn. Xe hướng về cổng và 1 cặp nữa về nhà thành công. Abbu bước ra ngoài nhìn theo, nụ cười ấy bắt đầu nhạt dần, chuyển biến từ dấu á sang dấu gạch ngang rồi thành dần dấu ấ vậy đấy. Vẫn còn gì đó với Quậy nhưng điều gì đó khiến Abbu cố quên đi. Đơn giản nhất có thể gọi là buông tay để nó có thể nắm lấy bàn tay khác.

Truyện convert hay : Tinh Lạc Ngưng Tụ Thành Đường

Đọc đầy đủ truyện chữ Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2, truyện full Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.