Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

Chương 45



Trong khi dó tên Kenty chẳng lấy hé lấy 1 lời nào với Mèo, chỉ biết ngồi lật những trang sách trong thư viện, trông không giống tập trung nhưng cũng chẳng giống là đùa giỡn.

-Gọi tớ có gì không ?

-…

-Không vậy tớ đi trước đấy nhé ?

-Chờ đã.

-…

-Ngồi xuống đi.

-Có chuyện gì không, tuy cậu hiếm từ như thế nhưng mình cũng không đủ kiên nhẫn mà ngồi chờ đợi được.

Kenty đưa cho Mèo tờ giấy gì đó xong thì rồi bỏ đi ra khỏi thư viện, có vẻ như cậu ấy đắn đo, không muốn đưa, nhưng rồi thì cũng đặt nhanh vào tay Mèo.

Dòng chữ ngắn trên mảnh giấy từ tay Mèo, chuyện này thật không dễ nói với Kenty, cậu ấy chẳng đời nào nhận sự giúp đỡ của ai. Nhưng có lẽ 1 tên con trai sống thiếu mẹ bao nhiêu năm chẳng biết cách nào mà có thể làm được 1 mâm cơm cúng mẹ. Sống đơn độc như thế không hẳn là nhận được sự yên tĩnh, mà lại còn phải chịu đầy những áp lực tinh thần từ chính mình. Con bé đi về phía lều trại để làm việc nhưng trong lòng thì vẫn có nhiều câu hỏi chưa giải xong “Sao cậu ta nhờ mình ?”.

_____________

“ Zu lên trường làm gì? Lại không tìm mình mà bỏ về. Mong là con bé không nhận ra được chuyện này. Cố gắng thôi, hết trại xuân này và sau khi ăn Tết, Quậy chắc hẳn sẽ thật sự vui, sẽ quên đi việc đi theo nhà dòng. Mong nhiều hơn là tên đó không làm Quậy buồn phiền.”

Suy nghĩ của Abbu chưa từng nghĩ đến việc là Zun có thích Quậy không, chắc là vì thế cậu ấy không cần tính toán gì hơn mà đã bảo Zun chấp nhận những đề nghị của cậu ấy. Sẽ không đơn giản nếu hắn chưa thật lòng với nó, Abbu có phần tính sai bước này rồi.

Suy nghĩ của Abbu chưa từng nghĩ đến việc là Zun có thích Quậy không, chắc là vì thế cậu ấy không cần tính toán gì hơn mà đã bảo Zun chấp nhận những đề nghị của cậu ấy. Sẽ không đơn giản nếu hắn chưa thật lòng với nó, Abbu có phần tính sai bước này rồi.

______________

-Quậy phải không ?

Hắn rọi đèn vào trong và thấy dáng nó đang ngồi trong góc lớp. Đi lại và xem nó đang bị làm sao mà ngồi 1 mình trong bóng đêm, đằng này lại còn là lớp học.

-..

-Sao vậy ? Có chuyện gì à ?

-Abbu…

-Abbu thế nào ?

-Hình như anh ấy né tránh. Còn lớn tiếng nữa, thật sự thấy… rất buồn.

-…

-Anh ấy chưa bao giờ tức giận với tôi, trong khi chuyện đó lại chẳng to tát gì.

-Chắc là làm việc cực nhọc nên nó hơi nóng tính, đừng suy nghĩ nhiều.

-Có vẻ anh ấy hết thích tôi rồi. Abbu đang rất tốt với Zu và xem tôi như người xa lạ. Trước đó, ngày anh bỏ tôi đi bộ dưới trời mưa, anh ấy đã chẳng bảo sẽ luôn bên cạnh tôi sao, tuy không phải là mức tình cảm đặc biệt nhưng là em gái, anh ấy nói có thể mà.

-Có vẻ anh ấy hết thích tôi rồi. Abbu đang rất tốt với Zu và xem tôi như người xa lạ. Trước đó, ngày anh bỏ tôi đi bộ dưới trời mưa, anh ấy đã chẳng bảo sẽ luôn bên cạnh tôi sao, tuy không phải là mức tình cảm đặc biệt nhưng là em gái, anh ấy nói có thể mà.

-Đừng suy nghĩ nhiều như thế mà, phải về thôi, mai là bắt đầu trại xuân rồi, không nhanh ngủ sớm thì có sức đâu mà bắt đầu. Vậy nhé, chắc chắn rằng sáng mai Abbu sẽ đến xin lỗi, nên giờ chúng ta về thôi nào.

Hắn nắm tay nó và kéo nó về hướng cửa. Bàn tay ấy nắm thật chặt tay nó như thế hiện rằng từ giờ nó có hắn bên cạnh rồi, chẳng phải lo là mất đi 1 Abbu luôn bảo vệ nó. Nhưng dù là thế, nó chưa có thể thích nghi được với cái chuyển biến nữa vòng tròn như thế này.

Cổng trường khép lại khi đồng hồ chính thức báo 8 giờ rồi. Tất cả về nhà để chuẩn bị đầy đủ đồ dùng cho ngày mai. Sáng sớm là hội thi cắm hoa của toàn khối 12 và cho thấy việc này chẳng dễ dàng nếu thức dậy trễ, nó và hắn có nhiệm vụ sẽ đi nhận hoa đã đặt trước đó.

Đêm nay thật là dài đối với tụi nó. Nôn nao, cái dạng cảm xúc ấy hầu như ai chưa từng trải nghiệm trại xuân 12 thì lại càng sâu nặng gấp bội. 3 ngày 2 đêm, cứ như chúng nó không ở cùng gia đình và đã sống tự lập, cảm giác mới lạ và có nhiều trải nghiệm mới.

___________________

Zun trở về nhà và sau khi đã sẵn sàng đi ngủ, hắn mở nguồn điện thoại tìm kiếm vài thứ. Nụ cười của hắn hiện diện, đôi lúc chỉ đơn giản mỉm nhẹ 1 cái, đôi lúc lại che miệng cười vì có lẽ tấm hình ắt buồn cười lắm, rồi thì gương mặt của hắn chợt mất đi nụ cười ấy. Những bức ảnh hắn chụp lén từ nó, gương mặt tròn và nụ cười sáng choá, mái tóc cột cao và bộ đồng phục của trường càng khiến nó trở nên trông giống trẻ con hơn. Có lẽ nó luôn cười dù thật sự hoàn cảnh lúc này, nó chẳng có đủ sức mà trang trải hết mọi chi phí cho chính bản thân nó. Tấm hình hắn chụp được cuối cùng của ngày hôm nay, qua cửa kính xe của hắn, gương mặt nó không hiện diện nụ cười và thay vào đó là nổi buồn từ ánh mắt nhìn những bậc thang đi vào nhà Mèo. Hắn biết sự trở lại của hắn và thay vào vị trí của Abbu khiến nó chưa có thể thích ứng được, dù nó khẳng định mình không dành tình cảm cho Abbu, nhưng sự phân chia này quá rõ rệt khiến nó thấy sợ rằng mình sẽ cô đơn.

__________

Ngày dài đã thật sự trôi qua, nó ngủ vì quá mệt mỏi, hắn cũng tắt điện thoại và nhắm mắt với nụ cười trên môi. Một ngày nữa bên cạnh nó, không hay cãi nhau và được nhìn nó ở nhiều góc độ hơn, nhận ra rằng hắn chỉ có thể vui thật sự khi ở cạnh một đứa “điên” như nó. Tất cả đều đã đi ngủ, chỉ riêng 1 người con gái vẫn đang liên tục chuyển động những ngón tay trên bàn phím, 1 ngày là 1 sự trải nghiệm tình cảm, Abbu không dành cho con bé nhưng nó thì cũng sẽ không giành Abbu ình mãi được.

.

Truyện convert hay : Tam Gia, Phu Nhân Nàng Lại Kinh Diễm Toàn Cầu

Đọc đầy đủ truyện chữ Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2, truyện full Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.