Sở gia nghênh đón một đạo tin tức động trời.

Con gái thứ hai của Sở gia – Sở Du Du tỉnh lại sau giấc ngủ, thế mà thật sự muốn đoạn tuyệt quan hệ cùng cái nhà này, lấy tiền rời đi. Cô nàng biểu hiện kiên quyết lạ thường, động tác nhanh chóng tìm luật sư sao chép một phần hợp đồng, bên trong thanh thanh sở sở viết số tiền, cùng điều kiện để nàng ta quyết sẽ không bước nửa bước vào cái nhà này.

Cha Sở sau khi nhận được hợp đồng liền nổi lên một trận lửa giận ngút trời, ở văn phòng đem văn kiện quẳng xuống đất, dọa đến thư ký nửa ngày cũng không dám nhặt lên.

Con gái lớn – Sở Giảo Giảo đang bận mở hội âm nhạc, không có thời gian trở về. Việc này truyền đi, ngược lại để một đám người bên ngoài giới chế giễu.

Bọn họ người nào cũng đều nói, bên trong thân xác của “Sở Du Du”, đã sớm đổi linh hồn của người ở thế giới khác rồi.

*

Sở Du Du cho tới bây giờ không nghĩ tới mình một ngày “đẹp giời” sẽ xuyên đến trong một cuốn tiểu thuyết mình từng nhìn qua.

Nàng ta cho là một người dân thường nho nhỏ như mình chỉ có bình bình đạm đạm sống như vậy đến hết đời, cả một đời đều phải liên hệ cùng “cực phẩm” thân thích, là chuỗi ngày phiền lòng về chuyện củi gạo dầu muối. Chẳng qua, loại cuộc sống này chính là 99% người sống trên đời đều trải qua, Sở Du Du xưa nay không cảm thấy mình cùng người khác có cái gì khác biệt.

– – thẳng đến lúc nàng ta tỉnh lại sau giấc ngủ, phát hiện mình nằm ở trên một giường lớn lạ lẫm.

Sở Du Du mơ mơ màng màng tỉnh lại sau giấc ngủ, bị tình huống trước mắt làm cho ngây ngốc. Nàng ta thế mà biến thành một người khác, dung nhan diễm lệ, tóc đen da trắng như tuyết, đi trên đường tuyệt đối là tiêu điểm của mọi người. Nàng ta lật xem điện thoại, với ý nghĩ muốn biết rõ ràng là chuyện gì xảy ra, cảnh tượng này càng ngày càng quen thuộc, nghĩ thế nào cũng không rõ đến cùng là vì cái gì mà lại quen thuộc.

Thẳng đến khi có một nữ nhân mặt biểu cảm như bị liệt – Sở Giảo Giảo lại nói với nàng ta chuyện hướng cha mình xin lỗi.

Đầu của nàng ta như nằm mơ, lập tức bừng tỉnh đại ngộ: Mình dĩ nhiên xuyên qua thành nữ phụ độc ác có trùng tên trùng họ!

Đây là một bộ truyện kể về tình yêu và hôn nhân của hào môn, chuyện xưa chủ yếu vây quanh tình yêu kinh thiên địa_khiếp quỷ thần_động lòng người của nữ chính là đại tiểu thư Sở gia – Sở Giảo Giảo cùng tổng giám đốc hào môn Hoắc Ngu. Sở Giảo Giảo ôn nhu, biết quan tâm, có tri thức, hiểu lễ nghĩa mà thân là con gái thứ hai – Sở Du Du thì tính tình kiêu căng xấu xa, phẩm vị sắc đẹp cũng kém, còn luôn luôn cùng nữ chính thân là chị của mình không sánh được.

Lúc Sở Du Du xuyên đến, chính là gặp phải nguyên chủ cùng cha Sở đang cãi nhau lớn nên bị đuổi khỏi gia tộc, cầm mấy triệu tự mà sinh hoạt, thê thảm vượt qua quãng đời còn lại.

“…”

Nàng ta nằm ở trên giường, lấy chăn mền che nửa ngày, bỗng nhiên cười một tiếng như heo kêu. (Yue: Hãy tưởng tượng tiếng cười ÉC ÉC ÉC KÉC KÉC KÉC để hình dung:))

Sở Du Du đã đem phòng ở cùng tài sản dưới danh nghĩa của mình cùng tiền cha Sở cho tính toán kỹ lưỡng. Mấy triệu tăng thêm một đống bất động sản cùng đồ trang sức châu báu, bán tất cả đi thì nàng ta áo cơm không lo sống thoải mái đến hết đời. Nàng ta mới không giống nguyên chủ ngốc nghếch bị cuốn tới tranh đấu trong hào môn, cái gì nam chính nam phụ, đều không có quan hệ gì với nàng, có tiền làm phú bà, bao nuôi tiểu bạch kiểm, cuộc sống như vậy mới thật sự là người thắng nhân sinh đó!

Sinh hoạt của phú bà ơiiii! Nàng ta đến đây!